Vậy là một năm học nữa lại trôi qua, trong lòng em lại tràn về những cảm xúc, suy tư, khó tả. Khi tiếng ve bắt đầu râm ran, rộn rã, những cây phượng già bắt đầu nở những chùm hoa đỏ cả một góc trời, cũng là lúc báo hiệu mùa hè đã đến - mùa chia tay của tuổi học trò- học sinh lớp 9 phải nói lời chia xa.
Thầy cô ơi! Trong tiếng nói ngẹn ngào, những tiếng lòng nức nở, chúng em ai cũng cảm thấy tiếc nuối khi ngày mai phải rời xa thầy cô, mái trường và xa cả những bạn bè thân thương. Đâu đây, vẫn còn da diết những lời hát ngọt ngào, những tiếng cười giòn giã,lời nhắc nhẹ mà sâu lắng về cách làm người của cô giáo dạy văn, sự chậm rãi mà chắc chắn của thầy dạy toán, sự nghiêm khắc mà tràn đầy lòng nhiệt huyết của cô dạy anh, sự dịu dàng mà trẻ trung của cô giáo
đẹp mà chúng em hằng gọi, lời nói chỉn chu mà sâu sắc của cô giáo dạy Hóa, câu hát ngọt ngào mà sâu lắng qua bản nhạc cung đàn piano hay âm thanh vang vọng của bài võ cổ truyền ….: Ước gì"Thời gian ơi đừng như gió mải mê bay miết tới cuối trời, để chúng ta nói với nhau lời chia tay. Ngày dần trôi còn bao giây, ngày chia tay sắp hết rồi, thấy có ai đứng trên sân nhìn hoa rơi..." mà đôi mắt ngấn lệ trào dâng, lòng xao xuyến bồi hồi.
Thầy ơi! Chúng em vẫn còn nhớ như in hình dáng lần đầu tiên bắt gặp thầy- Người như một vị cha già đầy kính yêu, thổi hồn nâng cánh chúng em đến bến bờ tri thức lẫn trong nụ cười hiền từ đầy nhân hậu.Thầy như
một cây đa cổ thụ tỏa bóng mát cho mọi chuyến đò qua sông. Người mà chúng em không thể không nói tới là Thầy Chiến-hiệu trưởng mới của trường em. Thầy còn tuyệt vời hơn thế khi không chỉ làm tròn vai trò của một giáo viên trên bục giảng mà còn trở thành những người thầy của chúng em trên đường đời. Dạy cho chúng em cách để
nâng niu một đóa hoa,
trân trọng một nhành lá, yêu tiếng chim hót mỗi sớm mai, chỉ cho chúng em giá trị của lòng nhân ái, vẻ đẹp của nụ cười, sự ấm áp của thân thiện... Thầy cô là những người cha,người mẹ,còn chúng em là những đứa con trong ngôi nhà chung ấy.
Để rồi, chúng em biết đợi mùa bằng lăng nở, để từ cửa lớp học nhìn lên vòm cây xanh hoa tím mà nghe lòng rạo rực, để mỗi sớm mai đến lớp thấy yêu hơn nụ cười rạng rỡ của bạn bè, thầy cô. Dù chúng em buồn hay vui, thầy cô đều có mặt. Khi thất bại hay muốn bỏ cuộc, luôn có bàn tay của thầy cô nồng ấm, nâng đỡ chúng em đứng dậy, dạy cho chúng em biết cách tự chữa lành vết thương... Tất cả đã thấm sâu vào mỗi chúng em từng ngày, từng giờ. Để hôm nay, chúng em có đủ tự tin bước vào một hành trình mới. Thật tự hào, khi chúng em được là học trò của các thầy cô giáo trường THCS Thạch Trung thân yêu
Nhưng thầy cô kính yêu ơi!
Không biết bao nhiêu lần, những đứa học trò dại dột, vô tâm đã làm thầy cô phải phiền lòng. Chúng em cúi đầu xin thầy cô tha thứ! Cảm ơn thầy cô rất nhiều vì đã có mặt trong cuộc đời chúng em, cho chúng em được cảm nhận những yêu thương vô giá, và hơn hết, một vòng tay rộng mở lúc chúng em cần.
Giờ phút tạm biệt thầy cô cũng là ngày chia xa tình bạn. Bạn thân ơi!: "Nếu có thể chúng mình đừng đi nữa/ Hãy cùng nhau ngồi lại chốn này...".
Nhưng không được nữa rồi, chỉ ít giờ nữa thôi, chúng ta đã là cựu học sinh, là vĩnh viễn rời xa những ngày tinh khôi áo trắng. Mai này có trở về thì mong ước nhỏ nhoi cũng khó thành hiện thực, bởi: "Nhớ trường, nên trở về thôi/ Ngàn năm cũng chẳng được ngồi chỗ xưa..."
Nhưng dẫu có phải đi xa,thì mái Trường THCS Thạch Trung sẽ mãi là ngôi nhà đầm ấm chờ đợi ta trở về, là ngọn gió nâng cánh diều đưa ta đến những chân trời mới, và cũng là sợi dây níu giữ quãng đời trong trẻo nhất.
Chúng em biết, và tri ân điều ấy, rất nhiều! Tạm biệt thầy cô và mái trường hôm nay, chúng em xin hứa sẽ tiếp tục học tập, phấn đấu thật tốt, yêu thương thật nhiều, xứng đáng với truyền thống của trường, với niềm tin mà cha mẹ và thầy cô trao gửi.
Thầy ơi!Cho chúng em được thưa bằng tiếng "con", được cảm tạ công ơn của thầy cô đã chắp cánh cho chúng con bay cao bay xa. Bốn năm qua được thầy cô tận tình dìu dắt, được uốn nắn nâng niu từ đôi tay, trái tim của thầy cô - những người lái đò thầm lặng đã đưa chúng con tới bến bờ của tri thức. Cho con cảm ơn thầy cô-người đã dạy chúng con tìm được nghiệm đúng trong vô vàn giá trị của cuộc đời.
Tạm biệt thầy cô, tạm biệt các em, hãy ở lại và là niềm vui bất tận, niềm tin hy vọng cho cô thầy em nhé!